Bứс tһư соn ԁâu v𝗂ết ɡử𝗂 mẹ сһồnɡ: “Mẹ сһẳnɡ ԛuа сһἰ ⅼà mẹ ruột сủа сһồnɡ соn mà tһô𝗂”

Chắc chẳng mấy ai ly hôn mà trông vui vẻ, thảnh thơi như chị. Chị để lại cho mẹ chồng một bức thư, xả hết uất ức kìm nén sau bao năm làm dâu rồi tự tin sải bước ra đi.

Mẹ à,

Con biết mình thật sự không lễ phép khi viết những dòng này. Nhưng mẹ nên biết rằng, dù con đã cố gắng thế nào, con vẫn chỉ là một cái gai trong mắt mẹ. Cái nhìn định kiến mẹ dành cho con, con xin trả lại cùng người con trai nhu nhược mà mẹ đã cất công yêu thương, nuôi dạy.

Trước khi được gả về nhà chồng, cuộc đời con hoàn toàn không hề liên quan đến mẹ. Mẹ chẳng qua chỉ là mẹ ruột của chồng con mà thôi. Còn bố mẹ con mới là những người dứt ruột đẻ đau, hi sinh tất cả để con có được như ngày hôm nay.

Vì thế nên con không hiểu, tại sao sau khi kết hôn, những gì có được trong hơn 20 năm qua lại quay về con số không tròn trĩnh, để rồi phải chấp nhận sống cái cảnh “kẻ vô hình” trong ngôi nhà xa lạ này. Con lăn xả vào bếp giúp đỡ mẹ, ngày mẹ ốm nằm liệt giường cũng chỉ có con tất bật ngược xuôi chăm nom, mẹ không cảm ơn thì thôi, chứ xin đừng nói với con một câu: “Cô làm vậy có mục đích gì?”.

Tại sao con lại kết hôn để phải chấp nhận sống cái cảnh kẻ vô hình trong ngôi nhà xa lạ này.

Con đi làm, tự chủ về kinh tế, vì thế chẳng có lý do gì mà con phải dựa dẫm vào tiền của con trai mẹ. Con cũng không thể chịu nổi cái suy nghĩ tiền con kiếm được thì phải nộp hết về cho nhà chồng, để rồi cứ phải nhìn sắc mặt của mẹ mà ngửa tay xin xỏ vài đồng tiêu vặt lắt nhắt.

Mùa hè nóng con bật điều hòa mẹ kêu tốn điện. Con cùng chồng đi gặp bạn cũ, dự sự kiện ở công ty nên mua vài bộ quần áo mới, mẹ bảo con đua đòi, tốn kém. Âu cũng là vì con muốn làm mát mặt chồng, không muốn con trai mẹ cảm thấy xấu hổ vì phải dẫn theo một người vợ luộm thuộm, xấu xí.

Nhiều khi con nghĩ, mẹ đương nhiên rất vất vả để nuôi chồng con thành đạt. Hơn ai hết, mẹ thấu hiểu nỗi vất vả khi lần đầu mang thai, đẻ con nó kinh khủng, đau đớn đến thế nào. Vậy mà mẹ hoàn toàn coi con là người đẻ thuê, có mang tự đẻ, đẻ xong thì trao cháu cho mẹ bồng bế.

Nếu bố mẹ con cũng hà khắc với con trai mẹ, liệu mẹ có xót xa?

Mẹ có bao giờ thử tưởng tượng, nếu nhà con cũng hà khắc xét nét con trai mẹ như thế, liệu mẹ có xót xa, có đau lòng.

Vì thế, ngay từ giây phút con rời khỏi cái nhà này, nếu mẹ muốn ăn hoa quả hay muốn giặt quần áo, lau chùi nhà cửa, mẹ cứ việc gọi cậu con trai yêu quý của mẹ về giúp đỡ. Anh là con của mẹ, hiếu thuận một chút với mẹ ruột của mình cũng là lẽ nên làm, mẹ nhỉ?

Con vẫn nhớ lời dạy của mẹ khi về làm dâu, mẹ nhấn mạnh hai chữ “tôn trọng”. Nhưng mẹ à, tôn trọng vốn dĩ phải nên xuất phát từ hai phía. Để người khác tôn trọng mình, trước hết mình hãy tôn trọng người.

Con không ăn không ngồi không để bước chân vào nhà chồng, vì thế con sẽ ra đi với tâm thế thoải mái nhất, tự tin nhất. Con không nợ mẹ bất cứ thứ gì, có chăng chỉ là những lời lẽ mạo muội trong bức thư này mà thôi.

https://afamily.vn/buc-thu-con-dau-viet-gui-me-chong-me-chang-qua-chi-la-me-ruot-cua-chong-con-ma-thoi-20180323163441878.chn