Vợ chồng cưới xong đi thuê nhà nên không phải sống chung với mẹ chồng. Nhà chồng ở quê nên sinh hoạt vẫn còn lạc hậu dùng nước giếng, đun bếp củi nên em khó chịu lắm. Mẹ chồng thì cứ bảo:
“Người nhà quê tuy nghèo nhưng thật mà sống tình cảm lắm. Thi thoảng con mới về thì chịu khó qua lại hàng xóm chào hỏi mọi người”.
Gặp ai bà cũng bắt em chào, có những người cả năm em không gặp bao giờ cũng phải vồn vã hỏi han khiến em phát mệt. Cũng vì thế mà em bảo chồng:
“Nếu không có việc gì quan trọng thì em không về quê anh đâu, đi khắp làng, mệt hết cả người”.
Ảnh minh họa: Nguồn sanook.com
Em không thích về quê chồng cũng không thích mẹ chồng lên nhà em chơi. Bởi cứ lên tới nhà em là bà lại giở giọng dạy dỗ con dâu làm vợ làm mẹ phải thế nào. Bà thấy em ngủ dậy muộn không nấu bữa sáng cho chồng ăn đi làm là rất khó chịu. Em giải thích rằng vợ chồng quen sáng bên ngoài thì bà mắng:
“2 đứa còn nghèo phải biết tiệt kiệm. Bữa sáng ăn ngoài ít cũng mất mấy chục bạc. Tiền ấy đủ mua thức ăn về nấu cho cả nhà lại còn an toàn vệ sinh”.
Đợt em sinh bé đầu lòng, lúc đầu tính nhờ mẹ đẻ lên chăm giúp nhưng đúng ngày em nhập viện bà lại ốm thế là chẳng còn cách nào, em đành giục chồng gọi bà nội lên ngay trong đêm.
Mẹ chồng em chăm dâu ở cữ cũng cẩn thận. Ngày thì bà cơm nước dọn dẹp, tối bà cũng chạy ra chạy vào bế cháu nhưng em để ý mẹ chồng em hay ngủ gà ngủ gật lắm. Ban ngày cũng như ban đêm, cứ hễ ôm cháu ngồi xuống giường là bà gà gật, có khi cháu tè ướt hết bỉm, ọ ọe cựa mình trớ sữa ra hết cổ bà cũng không biết. Em nhìn khó chịu lắm:
“Nếu mẹ mệt quá cứ về giường ngủ đi, đưa cháu con bế”.
Bà cười xua tay:
“Không, mẹ có mệt đâu. Tại tuổi già hay ngủ gà thế thôi chứ nằm xuống cũng chẳng ngủ được”.
Nói chung nhìn cái kiểu chăm cháu của bà thế là em không ưng rồi nên nghĩ cách đuổi khéo bà về quê thuê giúp việc cho đỡ bực. Bởi em tính về lâu về dài, bà cứ vừa bế cháu vừa ngủ gật như vậy thì chăm cháu sao tốt được.
Nhưng hôm ấy tranh thủ lúc bà đi chợ, em lừa con ngủ để dậy dọn dẹp thì thấy túi đồ mẹ chồng đặt trên giường, tò mò mở ra xem. Không ngờ bên trong lại có cuốn sổ khám bệnh, lúc đó em mới ngây người biết mẹ chồng bị mắc chứng rối loạn giấc ngủ ở người cao tuổi. Bà vẫn đang phải uống thuốc và tránh thức đêm. Vậy mà từ hôm lên chăm dâu ở cữ đêm nào bà cũng chạy đi chạy lại sang phòng em mấy lần để đỡ đần con dâu có được ngủ yên giấc đâu. Bảo sao ban ngày cứ ngồi là bà gà gật, mệt mỏi như vậy. Thế mà em không hiểu còn chê trách bà. Nghĩ lại thấy hổ thẹn với mẹ chồng nên từ hôm ấy em thay đổi cách nhìn với bà và cùng chồng để ý chăm sóc sức khỏe của mẹ hơn.
Ảnh minh họa: Nguồn sanook.com
Theo webtretho