Đi làm bằng xe buýt công cộng bị hỏi ’30 t;uổi mà chưa có ô tô đi à’, chàng trai trả lời ‘xuất sắc’ khiến dân tình vô tay đôm đốp

Một buổi sáng đẹp trời như tất cả các buổi sáng khác, chàng trai vui vẻ nhảy lên xe buýt đi làm. Thật may mắn là hôm nay xe vắng vẻ, chàng trai nhanh chóng đi xuống phía cuối xe, lịch sự ngồi xuống bên cạnh một người phụ nữ trung tuổi.

Xe bus bon bon lăn bánh trên đường, không khí buổi sáng thật hối hả nhưng cũng thật yên bình khiến chàng trai muốn nhắm mắt lại để thưởng thức bản nhạc Mùa thu Hà Nội mà bác tài xế đang bật. Vậy nhưng, tiếng nói bên cạnh khiến chàng có chút giật mình:

– Thanh niên, cháu bao nhiêu tuổi rồi?

– Dạ! Cháu 30 tuổi ạ!

– 30 tuổi? 30 tuổi mà chưa có ô tô riêng vẫn phải đi làm bằng xe buýt à? Con nhà cô 22 tuổi mà đã có xe rồi đấy!

hình ảnh

Ảnh minh họa, nguồn: DSD

Chàng trai mỉm cười nhẹ nhàng:

– Dạ cháu có xe và có cả tài xế riêng cô ạ. Nhưng cháu để cho mẹ cháu đi, chứ trời nóng thế này ai lại để mẹ đi xe buýt! Cháu làm như vậy có được không cô?

Người phụ nữ trung tuổi bỗng ‘sượng trân’ chỉ ‘ờ ờ’ khẽ khàng rồi ngoảnh mặt quay ra cửa kính. Chàng trai lại nhắm mắt và tiếp tục tận hưởng bản nhạc còn đang dang dở.

Một ngày mới đã bắt đầu như thế!

Chúng ta có cả cuộc đời để làm việc, vậy tại sao cứ 30 tuổi lại phải có nhà có xe

Với nhiều người, 30 tuổi được coi là “deadline” cho những việc lớn, chẳng hạn như mua nhà, mua xe hay kết hôn. Họ coi đây là con số báo hiệu “ta không còn trẻ và đã đến lúc phải tính chuyện xa xôi’’.

Vậy những người đã 30 nhưng trong tay chưa có nhà, có xe thì liệu có bị coi là thất bại?

 

hình ảnh

30 tuổi, không nhà, không xe, tôi vẫn thấy mình thành công vì rất nhiều điều khác, ảnh: dSD

Năm 2019, có khoảng 206 triệu kết quả tìm kiếm cho cụm từ “tuổi 30” trên Google. Chắc hẳn rằng, không ít người mang tâm trạng lo lắng khi bước sang cái tuổi mà ai cũng giục lấy vợ, lấy chồng và tích lũy tài sản trong khi trong tay vẫn chưa có gì. Đa số đều cảm thấy bản thân có chút vô dụng khi chưa gặt hái được nhiều thành công ở ngưỡng tuổi này. Nhiều người thực sự hoảng loạn khi tuổi cứ thế tăng lên. Họ sợ bị cho là kém cỏi, vô dụng, sợ bị định kiến rằng mình đang sống một cuộc sống không đâu vào đâu.

Thế nhưng, dù tuổi 30 là cột mốc quan trọng đánh dấu sự trưởng thành của bạn, là thời điểm lý tưởng để thiết lập những mục tiêu lâu dài về gia đình, sự nghiệp và tài chính, song không vì thế mà bạn tự cảm thấy áp lực với chính cuộc đời mình. Chúng ta có cả đời để làm việc, và bạn mới chỉ 30 tuổi mà thôi.

Tuổi 30, sau khi đã tích lũy được khá nhiều bài học, bạn sẽ nhận ra rằng giá trị của bản thân nằm ở chính hành động, suy nghĩ. Mục tiêu mua nhà, mua xe hay kết hôn ở tuổi 30 theo đó sẽ không bao giờ là thước đo cho bất kỳ ai. Có chăng, thứ hạn chế bạn, không phải là tuổi 30, mà chính là bản thân bạn.

hình ảnh

Mỗi chúng ta có xuất phát điểm khác nhau và đích đến cũng chẳng giống nhau, ảnh: dSD

Có rất nhiều người 30 tuổi chưa có nhà, chưa có xe, cũng chưa lập gia đình. Họ lo cũng là điều dễ hiểu bởi chúng lại là những thứ đem lại sự an tâm và tự tin. Thế nhưng, họ quên mất rằng, khởi điểm mỗi người là khác nhau và mọi sự so sánh đều là khập khiễng. Có người sinh ra đã ở vạch đích, thông minh lanh lợi, sinh ra đã may mắn, xuất chúng hơn người. Cơ hội đến nhiều nên họ luôn đi trước người khác.

Bạn không thể so sánh bản thân với họ, bởi xuất phát điểm giữa bạn và họ là không giống nhau. Bạn chậm chân hơn người khác ở tuổi 30 vì một lý do nào đó, nhưng biết đâu đến năm 40,50 tuổi, bạn sẽ một bước lên hương. Thực tế, thất bại ở độ tuổi nào không phải yếu tố quyết định cả một đời người. Đừng lấy quãng thời gian ngắn tệ nhất để gán mác ‘’kẻ thua cuộc’’ cho bản thân mình.

Nhanh chóng muốn đạt được thứ mình muốn là nguyên nhân khiến nhiều người sinh lo âu, song lại chưa tự hỏi mình đã nỗ lực đủ chưa, đã phấn đấu hết sức chưa. Họ không biết rằng nhanh hay chậm không quan trọng, quan trọng là bạn có chịu chạy về đích hay không.

hình ảnh

Không có một quy chuẩn là độ tuổi nào phải có nhà, có xe, chỉ cần chúng ta tốt hơn chính mình của ngày hôm qua, ảnh: dSD

Nếu muốn mua xe, hãy đặt ra mục tiêu, coi đây là tham chiếu để phấn đấu. Nếu muốn mua nhà, hãy tính xem sau bao lâu bạn có thể tích góp đủ tiền, bạn tự mình lo được hay phải vay mượn từ người thân, bạn bè? Chỉ khi lên kế hoạch, bạn mới biết mình nên làm như nào, nên đi con đường như thế nào để hiện thực hóa mục tiêu. Khi đó, bạn sẽ nỗ lực phấn đấu thay vì lo lắng và nằm im chờ đợi cơ hội.

Chung quy lại, thước đo 20,30,40 cũng chỉ là thước đo. Đây không phải tiêu chuẩn để đánh giá năng lực của chính bạn, vì vậy đừng quá lo lắng. Việc của bạn là chăm chỉ, tự tích lũy kiến thức, nâng cao bản thân và đừng để mình dậm chân tại chỗ. Nếu không làm được điều này, thì cho dù 40 hay 50 tuổi, bạn cũng sẽ vẫn chỉ là một người tay trắng.aa